DocTruyenChuFull.INFO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Cấp Shipper
Chương 560: Đúng là hơi quý

Sau khi nhìn thấy một người trẻ tuổi mở cửa sổ ra, hai người trong phòng bỗng chốc ngẩn người.

Đây là lầu sáu đó, hơn nữa bên ngoài cửa sổ còn có một hàng lưới chống trộm dày bằng ngón tay út, sao anh có thể lên đây được?

Sau khi Phương Dạ nhảy vào phòng, trên mặt của Lộ Tiểu Mỹ đột nhiên lộ ra sự vui mừng, còn phù dâu thì cuối cùng cũng phản ứng kịp, nhưng còn chưa đợi cô ta lên tiếng nói gì, thì đã bị một bàn tay chém vào sau đầu, cả người lập tức mềm nhũn ngã xuống.

“Phương Dạ, sao anh đến được đây?” Lộ Tiểu Mỹ vứt váy cưới đi, kích động nhào lên ôm lấy anh, dáng vẻ giống như gặp được người thân vậy.

“Còn có thể sao nữa, đương nhiên là lái xe đến cứu cô rồi.” Phương Dạ mỉm cười nói: “Thấy trạng thái của cô khá ổn, chắc tôi không đến muộn chứ?”

“Muộn thì chưa muộn, nhưng anh đến rồi cũng không thể thay đổi được tình hình.” Lộ Tiểu Mỹ cười khổ nói: “Cho dù tôi được anh cứu đi rồi, người nhà họ Hách chắc chắn sẽ trút giận lên người mẹ tôi, tôi… tôi thật sự không muốn nhìn thấy mẹ tôi chịu khổ!”

Phương Dạ vỗ nhẹ lên tóc cô ta, thấp giọng an ủi: “Cô yên tâm, Phương Dạ tôi là một người làm đến nơi đến chốn, nếu đã đến đây rồi, tôi chắc chắn sẽ san bằng nhà họ Hách rồi mới về.”

Lộ Tiểu Mỹ tỏ vẻ hơi không dám tin: “Anh ở nơi đất khách quê người, hơn nữa chỉ có một người, làm sao có phải đối phó với nhà họ Hách được?”

“Ai nói là tôi chỉ có một mình, cô xem, không phải nó cũng đến sao?” Phương Dạ cười hi hi, nhẹ nhàng vỗ vào túi của mình.

Lộ Tiểu Mỹ cúi đầu nhìn, thấy con chó nhỏ thò cái đầu nhỏ đầy lông lá của mình ra, trừng to mắt nhìn mình, cô ta đột nhiên cảm thấy dở khó dở cười: “Được được được, coi như tôi nói sai, anh không phải đến một mình, là một mình một chó được chưa?”

“Cô đừng có xem thường chúng tôi, Chủ tịch Mao vĩ đại từng nói, chất lượng quý hơn số lượng mà!”

“Ý của anh là, hai người rất chất lượng?”

“Đương nhiên không phải là ý này.” Phương Dạ tỏ vẻ nghiêm túc nói: “Ý là hai chúng tôi rất quý.”

Lộ Tiểu Mỹ: “…”

“Nói đùa làm dịu bầu không khí chút thôi, cô đừng để bụng.” Phương Dạ cười ha ha, sau đó nghiêm mặt nói: “Nói thật nhé, thực ra trong lòng tôi đã có một kế hoạch hoàn mỹ, chỉ cần cô phối hợp cho tốt, tôi đảm bảo sau này nhà họ Hách sẽ không bao giờ dám gây sự với nhà cô nữa.”

“Thật sao?” Lộ Tiểu Mỹ nghe anh nói nghiêm túc như vậy, trong lòng bỗng chốc dấy lên ngọn lửa hy vọng: “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp trăm phần trăm!”

“Được, cô nghiêng đầu qua đây.”

Lộ Tiểu Mỹ nghiêng đầu qua, Phương Dạ lập tức đè thấp giọng, nói sơ cái gọi là kế hoạch “hoàn mỹ” của mình cho cô ta nghe.

Sau khi nghe xong, Lộ Tiểu Mỹ rõ ràng hơi nghi ngờ: “Kế hoạch này… thật sự có thể sao? Sao nghe có vẻ không đáng tin vậy?”

“Tuyệt đối đáng tin, cô cứ yên tâm một vạn lần đi…”

Khoảng mười phút sau, một người đàn ông toàn thân đầy mùi rượu vỗ lên cửa phòng, vừa vỗ vừa ồn ào: “A Hoa, cô dâu đã sửa soạn xong chưa, đến giờ xuống dưới rồi, khách mời đã sắp đến đông đủ rồi.”

Trong phòng im lặng không có ai đáp lại, Hách Hữu Tài đột nhiên nảy sinh nghi ngờ, dùng sức vỗ lên cửa: “A Hoa, Lộ Tiểu Mỹ, hai người có ở trong đó không, mau mở cửa cho ông!”

Trong phòng vẫn im lặng không tiếng động như cũ, Hách Hữu Tài cảm thấy bất thường, đang định nâng chân lên đạp cửa, sực nhớ ra đây là nhà mình, nên bỗng nhiên hơi đau lòng, vì vậy anh ta thử vặn nắm tay cửa trước, không ngờ chỉ vặn một cái đã mở được.

“Mẹ nó, may mà mình không kích động, nếu không phải đổi khoá thì lại tốn tiền rồi!” Mặt Hách Hữu Tài tỏ vẻ vui mừng đẩy cửa ra, thấy cô dâu mặc váy cưới đang nằm trên giường lớn kiểu Âu rộng hai mét, còn phù dâu thì không thấy đâu.

“A Hoa chết tiệt này, chắc chắn là lại thèm ăn nên xuống dưới tìm đồ ăn rồi, ném người đẹp của mình ở đây, thật là quá đáng!” Trong lòng Hách Hữu Tài thở phào một hơi, sau đó đi đến trước giường, thấy Lộ Tiểu Mỹ trang điểm đậm đang yên tĩnh nằm trên giường, hô hấp của cô ta nhẹ nhàng, l*иg ngực phập phồng lên xuống, rõ ràng đang ngủ rất say.

Sau khi nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của Lộ Tiểu Mỹ, Hách Hữu Tài vốn có chút say bỗng chốc trở nên hưng phấn, sau khi nhìn thấy vẫn còn chút thời gian, anh ta dứt khoát quay người khóa trái cửa phòng, sau đó nhào lên giường lớn!

Sau một hồi lăn qua lăn lại, cô dâu trên giường rất nhanh đã tỉnh lại, sau khi nhìn thấy Hách Hữu Tài, cô ta đột nhiên vừa bất ngờ vừa vui mừng: “Anh Tài, anh… anh đang làm gì vậy?”

“Làm gì à? Đương nhiên là làm chuyện nghiêm chỉnh rồi, dù sao một lát cũng phải động phòng mà!” Hách Hữu Tài hơi say bí tỉ, hoàn toàn không chú ý giọng nói của đối phương hình như hơi thô.

“Nhưng em không phải…” Cô dâu nói được một nửa, đột nhiên nuốt lại những lời phía sau xuống, bởi vì cô ta vừa đưa ra một quyết định to gan…

Ở trước cửa biệt thự nhà họ Hách, một đôi vợ chồng khoảng ba mươi tuổi đi đến trước bàn đón khách, ông chồng còn xách theo một túi nhựa lớn màu đen, còn người vợ thì đưa hai bao lì xì vào trong tay người tiếp khách.

Chàng trai phụ trách ghi chép cầm bút hỏi: “Xin hỏi quý danh của hai vị là gì, là người quen của đàn trai hay đàn gái?”

Cô gái mỉm cười nói: “Tôi là chị họ xa của cô dâu, tên Trương Thuý Hoa, còn đây là chồng tôi, Lý Thiết Đản.”

Sau khi nghe thấy ba chữ Lý Thiết Đản, khoé môi của chồng cô ta giật giật một cách rõ ràng.

“Tên hay, tên hay!” Chàng trai cười ha ha, viết tên và số lượng quà tặng của hai người lên thiệp dài, sau đó một em gái dẫn hai người họ đến một cái bàn.

Trên bàn đã bày thuốc lá, rượu, kẹo và một số đồ ăn vặt, sau khi ngồi xuống, Trương Thuý Hoa không kịp chờ đợi mà xé một bịch bánh quy ra.

“Bà xã, em đây là…” Lý Thiết Đản không hiểu hỏi.

“Em thật sự đói chết rồi.” Trương Thuý Hoa hơi ngại ngùng.

“Nhà họ Hách còn chơi trò ngược đãi à, thật là quá đáng.” Lý Thiết Đản hơi thương yêu mà nói: “Em đợi đó, anh đi làm chút đồ nóng cho em.”

“Không cần không cần, sau khi cô dâu chú rể bái đường thì sẽ vào tiệc ngay, em chỉ lót dạ trước thôi…”

Không bao lâu sau, cô dâu và chú rể quả nhiên đã xuất hiện.

Sắc mặt của Hách Hữu Tài hơi mệt mỏi, nhưng tinh thần vẫn không tệ, còn cô dâu thì phủ lớp vải nhung có thêu đôi long phượng, dáng vẻ lịch sự ngoan ngoãn, cảnh tượng này quả thật khiến cho Trương Thuý Hoa nhìn đến ngơ ngác, suýt nữa đã kêu lên thành tiếng: “Sao… Sao cô ta lại cam tâm tình nguyện thế…”

“Suỵt!” Lý Thiết Đản làm động tác im lặng, sau đó đè thấp giọng nói: “Thực ra tôi đã sớm đoán được rồi, bây giờ người ta đã đạt được điều mình muốn, cô nhỏ giọng một chút đi, trên bàn này còn có khách mời khác đó!”

Lúc này Trương Thuý Hoa mới bừng tỉnh, mau chóng nuốt những lời còn lại xuống.

Bởi vì việc kết hôn này khá đột ngột, nên tất cả đều làm khá đơn giản, sau khi cô dâu chú rể bái trời đất trong sân, nghi lễ xem như kết thúc.

Lúc đến chào hai bên cha mẹ, hai phụ huynh của đàn trai ngồi ngay ngắn trên ghế bành, còn người đàn ông đầu trọc mặt đỏ bừng thì ngồi trên ghế nhựa bên cạnh, rất rõ ràng đó chính là Lộ Viễn Sơn, ông cha nát rượu của Lộ Tiểu Mỹ.

Theo lý mà nói, lúc này địa vị của hai bên đáng lẽ là như nhau, nhưng đãi ngộ thì lại không giống vậy, mà các khách mời cũng không hề cảm thấy có gì không đúng, dù sao ở trong thôn Lương Gia nhỏ bé này, nhà họ Hách chính là ông trời!

Hôn lễ do trưởng thôn Lương Đại Hưng chủ trì, hai con trai của ông ta đứng hai bên trái phải của ông ta, chính là người cầm đầu xông vào tiệm trà sữa cướp người hôm nay, Lương Cao và em trai Lương Lượng.

Trên mặt bọn họ đều hơi vui mừng khôn xiết, bởi vì lúc nãy không những nhận được hai bao lì xì to bự của Hách Hữu Tài, mà còn được cho hai công việc khá béo bở của nhà họ Hách, đương nhiên là bây giờ trong lòng họ vô cùng vui vẻ.

Vào lúc hai người họ đang nhìn trước nhìn sau, vô cùng hả hê, hoàn toàn không nhìn thấy ở trong góc có một nam một nữ đang chỉ trỏ về phía bọn họ…

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full