DocTruyenChuFull.INFO

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Siêu Cấp Shipper
Chương 11: Như vậy là được cứu rồi

Sau khi ký xong Tiêu Dương lại nói: “Anh Phương, sau này anh chính là ông chủ của tôi rồi, tiền lãi hàng tháng của khu thương mại sẽ được gửi vào tài khoản của anh, nếu như có gì cần phân phó, anh có thể trực tiếp gọi điện cho tôi.”

Phương Dạ khẽ cười: “Những cái khác không sao, nhưng phó quản lý Mã ấy…”

Tiêu Dương tiếp lời: “Anh Phương cứ yên tâm, bây giờ tôi sẽ lập tức đuổi ông ta đi, đám bảo vệ kia cùng cho nghỉ việc hết!”

“Giữ bảo vệ lại đi, đội trưởng Lư kia không tồi, tăng lương cho anh ta đi.” Phương Dạ cười: “Còn có chuyện này, tôi cảm thấy tiền thuê của tiệm cà phê hơi cao, anh xem làm thế nào thì làm.”

“Đã hiểu, tí nữa tôi sẽ dặn dò lại, sau này tiệm cà phê sẽ được miễn phí mặt bằng thuê!”

Phương Dạ lắc đầu: “Miễn phí thì hơi quá, như vậy đi, anh giảm tiền thuê xuống một nửa, và sau này không tăng lên nữa là được rồi.”

Tiêu Dương gật đầu: “Vâng, cứ làm theo phân phó của anh Phương!”

“Đúng rồi, sau này khu thương mại không có việc gì quan trọng thì đừng làm phiền đến tôi, tôi còn phải đi giao hàng, rất bận đó.”

“… Vâng thưa anh Phương.”

Sau khi Phương Dạ quay về tiệm cà phê, Tiêu Dương và thư ký mới hoàn hồn.

“Tiêu tổng, tài sản của ông chủ ít nhất cũng mấy tỷ như thế, tại sao lại can tâm làm một nhân viên giao hàng chứ?” Thư ký nghĩ mãi vẫn không hiểu được.

“Theo tôi đoán chắc ông chủ thích bà chủ tiệm cà phê đó rồi!” Tiêu Dương khẽ cười: “Cô Hạ Vi đó thật sự rất xinh đẹp, có thể khơi dậy ham muốn che chở của đàn ông, ông chủ bị mê hoặc cũng là điều bình thường.”

“Vậy thì cứ công khai mà theo đuổi, sao phải dựa vào thân phận nhân viên giao hàng để tiếp cận người ta, dựa vào gia thế của ông chủ, đoán chừng không cô gái nào có thể cưỡng lại được, thế giới của người giàu thật khó hiểu mà!” Nữ thư ký tự nhận dáng dấp mình không quá kém Hạ Vi, trong lòng nhất thời dậy sóng…

Vài phút sau Phương Dạ lái con xe điện nhỏ đi giao hàng.

Buổi chiều giao liên tục tám đơn hàng đều rất thuận lợi, nhưng phần thưởng vẫn chưa được kích hoạt.

Đơn hàng cuối cùng trước khi tan làm được giao đến một khu chung cư cũ, trước lúc anh đi thì đột nhiên khách hàng nữ gọi anh lại.

“Anh trai ơi chờ một lát, có thể giúp tôi cầm rác xuống lầu được không?”

Trong lòng Phương Dạ chợt kích động, bởi vì phần thưởng được kích hoạt đều nhờ vào yêu cầu thêm của khách hàng, không nhẽ lần này…

“Được ạ.” Anh không do dự mà đồng ý ngay.

“Cảm ơn anh nhiều, vậy xin chờ một lát, tôi sẽ xuống ngay!” Khách hàng nữ mặt mày rạng rỡ, chưa được một lúc đã xách hai túi rác xuống.

Sau khi vứt hai túi rác ở trạm rác xong, quả nhiên âm thanh hệ thống vang lên.

“Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành một lần giao hàng đặc biệt, phần thưởng là kỹ năng lái xe thông thạo!”

Ngồi trên chiếc xe điện nhỏ, cả người Phương Dạ cảm thấy khác lạ, giống như cơ thể anh và chiếc xe đã dung hòa với nhau, anh có thể cảm nhận được rất rõ ưu nhược điểm của chiếc xe mô tô!

“Không nhẽ đây là người và xe hợp nhất trong truyền thuyết sao?”

Anh khởi động xe, xe lao nhanh như một mũi tên, linh hoạt như một con thoi luồn lách trong dòng xe cộ và biến mất trong nháy mắt…

Về đến tiệm cà phê, Hạ Vi hết sức phấn khởi ôm chầm lấy anh.

“Chị Vi, chị… chị làm gì vậy?” Phương Dạ suýt chút nữa hít thở không thông, không còn cách nào khác, cơ thể của đối phương thật tuyệt…

“Tên phó quản lý Mã đã bị đuổi việc rồi, hơn nữa tôi vừa nhận được điện thoại của bất động sản, từ tháng sau tiền thuê sẽ được giảm một nửa!” Đôi mắt cười của Hạ Vi cong lại hình lưỡi liềm: “Thành thật khai báo, có phải đây là chuyện tốt mà cậu làm?”

“Không phải tôi…” Phương Dạ cố ý kéo dài giọng nói: “Thì còn là ai?”

“Cuối cùng tôi cũng không phải lo lắng về chuyện này nữa rồi, cảm ơn cậu!” Hạ Vi không nhịn được thơm lên má Phương Dạ.

“Chỉ là chuyện nhỏ, ông chủ là họ hàng của tôi, nhưng mà người ta khiêm tốn, không cho tôi ra ngoài nói linh tinh.” Phương Dạ lớn bằng từng này rồi còn bị cưỡng hôn, khuôn mặt đột nhiên chuyển sang màu đỏ.

“Phương Dạ, tiệm cà phê này là tâm huyết nhiều năm của tôi, lần này đều là nhờ có cậu.” Hạ Vi cũng phát hiện có điều gì đó không ổn nên đã thả cánh tay ra: “Từ tháng này trở đi, tiền lương tăng thêm cho cậu một nghìn tệ, thế nào?”

“Chị vui là được.” Phương Dạ cười: “Tên họ Mã kia nói không chừng một ngày nào đó sẽ đến trả thù, nếu như tôi không có ở đây, nhớ gọi điện cho tôi.”

“Được, tôi sẽ đề phòng ông ta, bây giờ thời gian đã muộn rồi, tôi cho cậu tan làm!”

“Cảm ơn chị Vi!”

Sau khi về trường học, Phương Dạ phát hiện bạn cùng phòng đều có mặt.

“Nhóc Dạ, cuối cùng chú cũng chịu về rồi đấy à!” Đại ca Mạnh Hổ ôm vai anh: “Mới có hai ngày không gặp, thằng nhóc chú đã lái xe thể thao rồi, giấu bọn anh hơi kỹ đó nha!”

“Anh làm gì mà giấu.” Phương Dạ cười khổ.

Chú hai Hồ Phi chua xót nói: “Chú tư, vận mệnh của chú thật tốt, quý bà giàu có lại xinh đẹp như vậy mà chú có thể câu được, bái phục bái phục!”

“Quý bà giàu có, ai vậy?” Phương Dạ sửng sốt.

“Chú tư chú đừng giả bộ nữa, tuy rằng video và bài viết đã bị xóa rồi, nhưng bây giờ toàn bộ đều biết chuyện của chú rồi!” Chú ba Đàm Dập Minh cười gian xảo: “Vóc dáng của quý bà giàu có đó thật không thể tin được, đặc biệt là đôi chân dài, nếu một ngày nào đó người ta mà chán chú rồi, cứ việc đẩy sang cho anh?”

Cuối cùng Phương Dạ cũng hiểu, tám mươi phần trăm là do tối qua cảnh Tần Yên Nhiên đã bị chụp lại, sau đó bị thêm mắm dặm muối đăng lên mạng, biến mình trở thành kẻ được bao nuôi.

Tuy rằng bị bôi nhọ, nhưng anh không có suy nghĩ thanh minh cho chính mình, cái gọi là dám làm thì dám nhận, không sợ bị vu khống!

Mạnh Hổ lớn tiếng nói: “Chú tư, ba anh em các anh càng nghĩ càng tức, vì vậy quyết định tối nay làm thịt chú, chú có phục hay không?”

Trong ký túc xá có bốn người, cũng chỉ có chú hai Hồ Phi là từng có người yêu, nhưng chỉ đến một tháng đã bị đá, Phương Dạ có được diễm phúc này, bọn họ đương nhiên trong lòng cảm thấy thiệt thòi.

“Chú muốn thế nào thì là thế đấy!” Bây giờ tiền là thứ Phương Dạ không thiếu nhất, đương nhiên sẽ mạnh miệng đồng ý.

“Được, bây giờ chúng ta lập tức đi phố ăn lẩu, ăn no uống đủ sẽ đi chơi game, đến quán internet cafe Chiến Hào có cấu hình tốt nhất!”

“Đại ca, không phải Chiến Hào hơi xa sao?” Đàm Dập Minh nhắc nhở.

Hồ Phi cười: “Chú ba, chú không hiểu rồi, mấy em gái quản lý mạng của Chiến Hào nổi tiếng xinh đẹp, nếu như gặp được bà chủ, anh đảm bảo chú sẽ chảy nước miếng!”

“Thật sao?” Đàm Dập Minh vui vẻ nói: “Được, vậy thì Chiến Hào!”

Đương nhiên một con Poison không thể chứa nhiều người như vậy, Mạnh Hổ đã gọi một chiếc taxi online. Bốn người bọn họ ăn uống no nê ở phố ăn lẩu xong thì đến quán internet cafe Chiến Hào.

Nhưng điều khiến bọn họ hụt hẫng là bà chủ Ôn Hinh không có ở đó, còn Phương Dạ thì cảm thấy nhẹ nhõm.

Người giàu có như anh đây đã trực tiếp mở riêng một phòng thượng hạng, 688 tệ một tiếng, đồ uống mỗi loại một thứ, bên trong còn có quản lý mạng xinh đẹp đồng hành suốt quá trình, khiến cho đám Mạnh Hổ đều phấn khích.

Lúc bọn họ đang thỏa sức chơi đùa thì khuôn mặt không vui vẻ của Ôn Hinh đi vào quán.

“Bà chủ Hinh, hình như cô không được vui?” Một nữ quản lý mạng phát hiện cô ấy không bình thường.

“Đừng nhắc nữa, nhắc đến tôi lại đau lòng, chiếc xe đặt từ ba tháng trước bây giờ vẫn chưa đến, tức chết tôi rồi!” Ôn Ninh thở phì phò nói: “Tối nay chỉ có thể lái con BMW z4 đến chỗ hẹn, có thể chạy thắng được mới là lạ!”

Đột nhiên cô ấy nhớ ra gì đó, xoay người lại hỏi: “Đúng rồi, có phải có người tên Phương Dạ đến quán internet không?”

“Tôi tra một chút.” Nữ quản lý mạng thao tác trên máy tính mấy lần: “Đúng vậy, anh ta đã bao phòng số một, tổng cộng có bốn người.”

“Vậy là được cứu rồi!” Ôn Hinh vui sướng khôn xiết, vắt chân chạy đến phòng riêng.

Lúc cô ấy xuất hiện ở trong phòng, ba người Mạnh Hổ đều hết sức kinh ngạc.

Hồ Phi nói nhỏ với Đàm Dập Minh: “Nhìn thấy chưa, đây chính là cực phẩm mỹ nữ, bà chủ của Chiến Hào đó, chúng ta cũng vì cô ấy mà đến!”

Đàm Dập Minh suýt chút nữa chảy nước miếng.

Có một bà chủ xinh đẹp như vậy, có xa gấp đôi cũng không sao!

“Cô ấy đến đây để làm gì?” Mạnh Hổ nghi ngờ hỏi.

“Điều đó còn phải nói sao, nhất định đã bị độ đẹp trai của mấy anh em hấp dẫn rồi!” Hồ Phi cười nói: “Ngoài chú tư được bao dưỡng ra, mọi người đều cạnh tranh công bằng nhé!”

“Được…”

Ba người vừa hoàn thành thỏa thuận thì Ôn Hinh đã đi tới.

Ngay khi tim bọn họ đang đập thình thịch, Ôn Hinh đã đặt mông ngồi xuống bên cạnh Phương Dạ…

Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full
Đọc truyện chữ Full